RẤT DỄ NỔI GIẬN
Có một người rất dễ nổi giận, trời đang là tháng chín đột nhiên ông ta nhìn thấy một người đội mũ dạ, thì cảm thấy đáng ghét người đội mũ không hợp thời, bèn chuẩn bị đánh người ấy.
Mọi người vội vàng kéo ông ta về nhà. Ông ta vì chuyện này mà vẫn cứ không vừa ý nên mang bệnh, rất lâu sau đó bệnh mới thuyên giảm đôi chút.
Trời vào tháng chạp chuẩn bị đón xuân, em trai của người này vì muốn anh mình vui vẻ tí xíu nên cùng với anh đi dạo bên ngoài.
Trên đường đi, người em nhìn thấy xa xa có người đội cái mũ lông bờm ngựa, anh ta sợ anh mình lại nổi giận, bèn chạy vội đến nói với người ấy:
– “Anh của tôi vì thấy người đội mũ dạ mà bệnh nặng, nay vừa mới đỡ đôi chút, xin anh mau tránh đi giùm cho !”
Suy ngẫm:
Cái làm cho con người hối hận nhất là tính dễ nổi giận của mình, bởi vì người dễ nổi giận thì rất dễ phá hoại công việc của mình cũng như kế hoạch của người khác…
Người dễ nổi giận thì có một cá tính đặc biệt là không thỏa mãn với bất kỳ ai, vì họ cho rằng chỉ có mình mới là người trỗi vượt trên người khác, cho nên họ luôn không cảm thấy vui vẻ và tươi cười trong cuộc sống của mình.
Thiên Chúa thì rất chậm nổi giận nhưng rất mau thi ân giáng phúc cho kẻ cầu xin với Ngài, và nếu có giận thì chỉ giận trong giây lát mà thôi, nhưng yêu thương thì yêu thương suốt đời từ đời nọ đến đời kia…
Đã có nhiều lần tôi dễ dàng nổi giận với anh em chị em của tôi, bởi vì tôi chỉ muốn mình phải là người số một trong cộng đoàn, còn người khác -dù họ là ai- thì phải là số hai xếp sau lưng tôi thì mới ổn với tôi.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.