Thứ Bảy Tuần V – Mùa Thường Niên
Bài đọc 1 1 V 12,26-32 ; 13,33-34
Vua Gia-róp-am làm hai con bò mộng bằng vàng.
Bài trích sách các Vua quyển thứ nhất.
12 26 Hồi ấy, vua Gia-róp-am nghĩ bụng rằng : “Vương quốc sẽ lại trở về nhà Đa-vít mất thôi ! 27 Nếu dân này cứ lên tế lễ tại Đền Thờ Đức Chúa ở Giê-ru-sa-lem, thì lòng họ lại quay về với chủ mình là Rơ-kháp-am vua Giu-đa, và họ sẽ giết ta để trở về với Rơ-kháp-am vua Giu-đa.” 28 Sau khi quyết định, vua làm hai con bò mộng bằng vàng, rồi nói với dân : “Các ngươi lên Giê-ru-sa-lem như thế là đủ rồi ! Này, Ít-ra-en, Thiên Chúa của ngươi đây, Đấng đã đưa ngươi lên từ đất Ai-cập.” 29 Vua đặt một tượng ở Bết Ên, còn tượng kia ở Đan. 30 Đó là nguyên cớ gây ra tội, vì dân đi tới mãi tận Đan để thờ một trong hai tượng đó. 31 Vua thiết lập những nơi cao, và đặt các tư tế xuất thân từ đám thường dân, không thuộc hàng con cháu Lê-vi. 32 Vua Gia-róp-am còn lập một lễ vào ngày mười lăm tháng tám, giống như lễ vẫn mừng ở Giu-đa, và vua tiến lên bàn thờ. Vua đã làm như thế tại Bết Ên mà dâng lễ tế cho các con bò mộng vua đã làm ra. Vua đặt ở Bết Ên các tư tế để phục vụ tại các nơi cao mà vua đã thiết lập.
13 33 Sau sự việc này, vua Gia-róp-am cũng không chịu bỏ đường lối xấu xa của mình, nhưng vẫn cứ đặt những người dân thường làm tư tế tại các nơi cao. Ưa ai thì ông phong làm tư tế tại các nơi cao. 34 Sự việc này là nguyên cớ cho nhà Gia-róp-am phạm tội, rồi bị sụp đổ và tiêu ma khỏi mặt đất.
Đáp ca Tv 105,6-7a.19-20.21-22 (Đ. c.4a)
Đ.Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến con, bởi lòng thương dân Ngài.
6Cùng các bậc tổ tiên, chúng con đã phạm tội,
đã ở bất công, làm điều gian ác.
7aXưa bên Ai-cập, tổ tiên chúng con
đã không hiểu những kỳ công của Chúa.
Đ.Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến con, bởi lòng thương dân Ngài.
19Tại Khô-rếp, họ đúc một con bê,
rồi phủ phục tôn thờ tượng đó.
20Họ đổi Chúa vinh quang, lấy hình bò ăn cỏ.
Đ.Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến con, bởi lòng thương dân Ngài.
21Họ quên Thiên Chúa là Vị Cứu Tinh
từng làm việc lớn lao bên miền Ai-cập,
22việc diệu kỳ trong cõi đất Kham,
việc khiếp kinh giữa lòng Biển Đỏ.
Đ.Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến con, bởi lòng thương dân Ngài.
Tung hô Tin Mừng Mt 4,4b
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng ngày hôm nay
✠ Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô (Mc 8,1-10)
1 Trong những ngày ấy, có rất đông dân chúng, và họ không có gì ăn, nên Đức Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói : 2 “Thầy chạnh lòng thương dân chúng, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi mà không có gì ăn ! 3 Nếu Thầy giải tán, để họ nhịn đói mà về nhà, thì họ sẽ bị xỉu dọc đường. Trong số đó, lại có những người ở xa đến.” 4 Các môn đệ thưa Người : “Ở đây, trong nơi hoang vắng này, lấy đâu ra bánh cho họ ăn no ?” 5 Người hỏi các ông : “Anh em có mấy chiếc bánh ?” Các ông đáp : “Thưa có bảy chiếc.” 6 Người truyền cho họ ngồi xuống đất. Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, dâng lời tạ ơn, và bẻ ra, trao cho các môn đệ để các ông dọn ra. Và các ông đã dọn ra cho dân chúng. 7 Các ông cũng có mấy con cá nhỏ. Người đọc lời chúc tụng, rồi bảo các ông dọn luôn cá nữa. 8 Dân chúng đã ăn và được no nê. Người ta nhặt lấy những mẩu bánh còn thừa : bảy giỏ ! 9 Số người ăn độ chừng bốn ngàn người. Người giải tán họ. 10 Lập tức, Đức Giê-su xuống thuyền với các môn đệ và đến miền Đan-ma-nu-tha.
Lời của Đức Thánh Cha
Đã bao lần chúng ta quay lưng đi để khỏi nhìn thấy anh em mình đang túng thiếu! Và việc nhìn sang hướng khác này lại là một cách nói lịch sự, với đôi găng tay trắng, hãy tự bảo vệ mình. Và đây không phải là của Chúa Giêsu: đây là sự ích kỷ … Vài cái bánh và con cá, được Chúa chúc lành và bẻ ra là đủ cho tất cả mọi người. Và hãy cẩn thận: nó không phải là ma thuật, nó là một “dấu chỉ”! Một dấu chỉ mời gọi chúng ta hãy tin tưởng vào Thiên Chúa, là Cha quan phòng, Đấng không làm cho chúng ta thiếu ‘bánh hằng ngày’, nếu chúng ta biết chia sẻ nó như anh em! (Trích bài giảng của Đức Thánh Cha trong buổi Đọc Kinh Truyền Tin ngày 03 tháng 08 năm 2014)
Suy niệm:
Thân xác có những nhu cầu cơ bản của nó.
Nó biết đói, biết khát, biết mệt và có thế bị xỉu vì kiệt sức.
Khi Đức Giêsu làm phép lạ bánh hóa nhiều để nuôi dân,
ngài cho thấy mình chẳng hề duy linh hay duy tâm chút nào.
Tin mừng Mác-cô kể lại hai phép lạ bánh hóa nhiều.
Lần đầu năm cái bánh và hai con cá cho năm ngàn người (Mc 6, 32-44).
Bài Tin mừng hôm nay nói đến một phép lạ bánh hóa nhiều khác,
bảy cái bánh và mấy con cá nhỏ cho bốn ngàn người ăn.
Lần đầu Đức Giêsu chạnh lòng thương
vì dân chúng bơ vơ như chiên không người chăn dắt (Mc 6, 34).
Lần này ngài chạnh lòng thương đám đông vì họ không có gì ăn (Mc 8,1).
Đức Giêsu đã giải thích cặn kẽ các lý do khiến ngài thương họ :
vì họ đã ở với ngài ba ngày rồi mà không có gì ăn (c.2),
vì ngài sợ họ sẽ bị xỉu dọc đường nếu nhịn đói mà về nhà,
vì có một số người từ xa đến (c.3).
Rõ ràng Đức Giêsu quan tâm đến sức khỏe của đám đông.
Họ đã theo ngài, ở với ngài và được ăn bánh tinh thần trong mấy ngày qua.
Nhưng họ cũng cần tấm bánh vật chất cho thân xác.
Có thực mới vực được đạo.
Chính Đức Giêsu, chứ không phải các môn đệ, đã nhận ra điều ấy.
Ngài gọi họ lại để nhắc họ về nhu cầu của đám đông (c.1).
Bảy cái bánh được Đức Giêsu bẻ ra và trao cho các môn đệ.
Các môn đệ lại làm cử chỉ như vậy cho đám đông.
Bẻ ra và trao đi là những hành vi của bác ái, chia sẻ.
Bẻ ra là chấp nhận bị vỡ, chẳng còn nguyên vẹn như trước.
Trao đi là chấp nhận mất mát, chẳng còn giữ lại gì cho mình.
Nhưng chỉ khi dám bẻ ra và trao đi mới đem lại hạnh phúc dư dật.
Phép lạ bánh hóa nhiều là phép lạ các kitô hữu làm mỗi ngày,
khi họ dám bẻ ra và trao đi tấm bánh của đời họ.
Họ bỗng thấy mình sung mãn khi người khác được no nê.
Ngày lễ Valentine, lễ hội của những người yêu nhau.
Xin Thiên Chúa là Tình Yêu viết hoa
giúp các bạn trẻ biết chấp nhận những đòi hỏi và hy sinh của tình yêu
để yêu đối với họ thực sự là bẻ ra và trao đi.
Ý cầu nguyện:
Lạy Thiên Chúa là Tình Yêu,
Xin cho con biết nhậy cảm trước nỗi đau của con người,
những trẻ em bất hạnh, những phụ nữ bị bạo hành,
những người trẻ mất niềm hy vọng, những người già neo đơn.
Trong cơn khủng hoảng hiện nay trên toàn cầu,
có bao người thất nghiệp, bao người lâm cảnh đói ăn.
Xin cho tim con chạnh lòng thương như Chúa,
dám chấp nhận sống nghèo để giúp nhiều người thoát cảnh nghèo,
dám chấp nhận liên đới và chia sẻ để thế giới được công bằng hơn.
Ước gì khi thế giới ngưng chiến tranh và các cuộc chạy đua vũ trang,
khi nước giàu chia sẻ cho nước nghèo,
khi bất công và thù hận không còn thống trị,
chúng con được hạnh phúc vì thấy Nước Chúa đã gần bên.