KHOẢNG LẶNG

  Cuộc sống vốn là một guồng quay không ngừng nghỉ. Một khi được sinh ra trong  cuộc đời này, chúng ta phải chuyển động không ngừng để hướng về tương lai. Chúng ta  luôn nỗ lực hết mình để hiện thực hóa những lý tưởng. Không bao giờ con người có thể dừng mơ ước và dừng hành động vì chúng. Chúng ta phải luôn làm như vậy vì ý nghĩa mà  chúng ta muốn để lại cho cuộc đời.

Nói như vậy không có nghĩa là chúng ta không cần những khoảng nghỉ. Việc dừng  lại đôi chút rất cần thiết để chúng ta biết mình là ai, mình đã làm được gì và mình sẽ cần phải làm gì tiếp theo. Có thể nhiều người sẽ sợ dừng lại. Bởi vì khi đó mình có thể bị tuột lại phía sau. Cũng đúng thôi nhưng chưa hoàn toàn chính xác. Thực tế cho thấy nhiều người mãi điên cuồng theo đuổi những kế hoạch mà quên đi sự cần thiết của những khoảng lặng.  Như một chiếc máy chạy hoài sẽ nóng, con người cũng vậy, làm việc mãi cũng mệt mỏi, có khi còn bế tắc và suy kiệt nữa. Thực sự, chính bản thân việc dừng lại cũng là tiến lên rồi. Nó là bước đệm để chính mình sau khi bắt đầu lại sẽ tiến lên mạnh mẽ hơn.

Chính vì vậy, chúng ta đừng ngại khi phải dừng lại. Điều quan trọng là cần biết khi  nào cần dừng lại và khi nào là lúc cần trỗi dậy. Điều này đòi hỏi người đó phải có một sức mạnh nội tại. Sức mạnh đó giúp bản thân họ có thể tự chữa lành. Hơn nữa, chúng ta cần  phải có một con tim biết lắng nghe để cảm thấu được niềm vui và nỗi buồn của thế nhân, cũng như một ý chí kiên cường để không dễ dàng từ bỏ trước nghịch cảnh. Hơn hết, hãy  luôn biết khiêm nhường để thấy mình còn nhiều thiếu xót và cũng cần được chia sẻ biết bao.

Ông bà ta thường nói: “Nhẫn một chút sóng yên gió lặng, lùi một bước biển rộng  trời cao.” Đôi lúc nóng vội một xíu có thể gây ra những phức tạp, hay tự cao một xíu sẽ che mờ tầm nhìn của bản thân. Ước mong bài viết này sẽ là một khích lệ để cậu¹ có thể tự tin bước tiếp. Cậu đã can đảm để dừng lại thì giờ đây cậu cũng có đủ can đảm để bước tiếp.  Tương lai chưa bao giờ là rõ ràng cho bất kỳ ai. Nhưng mỗi bước cậu đi sẽ là một bước  dẫn cậu đến cánh cửa tương lai. Tương lai của cậu sẽ dần được mặc khải nơi từng khoảnh  khắc của cuộc sống. Hãy từ từ cảm nghiệm và tận hưởng cuộc sống của mình.

Có thể cậu sẽ bị giằng xé giữa những kinh nghiệm đã qua và những điều sắp xảy  đến. Nhưng cậu ơi, đừng lo quá! Điều gì đã qua sẽ không thể nào lấy lại được. Tuy nhiên, chúng đã cho cậu điều quý giá hơn. Đó là kinh nghiệm. Chính kinh nghiệm sẽ giúp cậu biết mình phải làm gì trong hiện tại và tương lai.

Đừng lo quá, cậu nhé! Bởi vì cậu không bao giờ cô đơn. Cậu vẫn còn một Giêsu luôn đồng hành với mình. Ngài sẽ luôn ở đó và giúp đỡ cậu. Ngài sẽ mãi là Cha, là Thầy,  là anh em và là chính sự hiện hữu của cậu. Hãy luôn tin tưởng nơi Ngài. Cuối cùng, cậu  hãy luôn tử tế và sống phục vụ hết mình như đã từng, cậu nhé!