MỪNG KÍNH THÁNH GIOAN TÔNG ĐỒ. THÁNH SỬ. 27 THÁNG 12 NĂM 2024 BỔN MẠNG BAN ĐỌC SÁCH

   Một người nhân lành tên là Zêbêđê làm nghề chài lưới bên hồ Tibéria, có hai người con trai là Giacôbê và Gioan. Hai người này rất hăng hái trong công việc, siêng năng học hỏi Lề luật Thiên Chúa, nhiệt tình với quê hương và dân tộc nên được mọi người gán cho biệt danh là “những người con của sấm sét”.

   Tuy làm nghề chài lưới, nhưng lòng thành và khát khao một đời sống tinh thần linh thiêng thúc đẩy hai anh em đi theo thánh Gioan Tẩy giả để học hỏi đạo lý: “Ðấng đến sau tôi cao cả hơn tôi và tôi không đáng cởi dây dép cho Ngài.” Rồi một buổi sáng, Thánh Gioan Tẩy Giả chỉ cho họ Chúa Giêsu, người Nagiarét mà nói: “Ðây là Chiên Thiên Chúa, Ðấng xoá tội trần gian.” Gioan liền bước theo người này. Giacôbê vẫn còn đang do dự. Vài ngày sau Chúa Giêsu đi ngang qua, Chúa thấy hai anh em đang vá lưới, mới gọi mà bảo rằng:”Hãy đi theo Ta”. Giacôbê và Gioan bỏ tất cả mà đi theo Thầy.

   Gioan còn trẻ rất mực yêu thương Chúa Giêsu, nhưng Gioan nghỉ rằng tình yêu Chúa dành cho Gioan còn lớn lao hơn nhiều nên tự gọi mình là ”người môn đệ được Chúa Giêsu yêu thương”. Từ đó Gioan không bao giờ rời xa Chúa Giêsu. Gioan có mặt trong tiệc cưới Cana. Cũng như chứng kiến với Phêrô và Giacôbê quang cảnh uy linh “Chúa biến dạng trên núi Tabor”. Trong buổi Tiệc ly, Gioan đã dựa đầu vào ngực Chúa. Gioan đi theo Chúa đến đồi Calvary, người môn đệ duy nhất đứng dưới chân thánh giá. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, Chúa đã trối lại với mẹ mình người môn đệ yêu quí và gởi gắm mẹ mình cho Gioan: “Thưa Bà, đây là con của Bà.” rồi nói với Gioan: “Ðây là mẹ của anh”. Kể từ giờ phút đó người môn đệ rước Bà về nhà mình phụng dưỡng.

   Buổi sáng tinh sương, ngày Chúa sống lại, Gioan đã chạy trước thánh Phêrô đến mộ Chúa: “Gioan đã thấy và đã tin”. Theo như lời truyền tụng thì Ðức Mẹ đã về ở với thánh Gioan ở Ephesus và chính ở đó thánh Gioan đã viết sách Tin Mừng thứ tư. Sau đó thánh Gioan lui về sống ở Patmos. Ở đó Thánh Gioan được thi kiến và đã ghi lại trong Sách Khải Huyền. Trong tuổi già thánh Gioan muốn truyền đạt lại cho hậu thế điều căn bản mà Gioan đã học được nơi Thầy của mình: “Thiên Chúa là Tình Yêu. Mọi người hãy yêu thương nhau.”

Trong cuộc sống, ai trong chúng ta cũng có kinh nghiệm về những nỗi đau do mất mát – đôi khi ta mất những điều rất quan trọng đối với mình: mất của cải, mất việc làm, mất người thân… Nhưng ta có thực sự cảm thấy đau khổ và bất an những khi lạc mất Chúa? Ta có thao thức bằng mọi giá tìm gặp lại Chúa mỗi khi lỡ lạc mất Người? Nói cách khác, Chúa có giữ tầm quan trọng thứ nhất trong cuộc đời ta không? Ngài có thực sự là nền tảng cho sự bình an trong tâm hồn chúng ta không?

Chia sẻ:
Có bao giờ bạn cảm nghiệm niềm bình an sâu xa vì có Chúa ở với mình, ngay cả khi cuộc sống mình đầy những bấn loạn?

Sống lời Chúa:
Nhận ra sự hiện diện của Chúa trong những biến cố xảy đến hằng ngày.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa, giữa bao được mất của cuộc đời, xin cho con biết tìm kiếm và giữ gìn những điều đẹp ý Chúa, vì Chúa là tất cả của đời con. Amen.