
Tên thật: Eusebius Hieronymus Sophronius (thường gọi là Giêrônimô).
Sinh: khoảng năm 347 tại Stridon, một vùng biên giới giữa Dalmatia và Pannonia (nay thuộc Croatia/Slovenia).
Học vấn: Từ nhỏ đã nổi bật về trí tuệ, học văn chương, triết học và Kinh Thánh tại Roma; chịu phép rửa tại đây.
Hành trình ơn gọi
Say mê đời sống khổ hạnh và học hỏi Kinh Thánh, ngài sống một thời gian ở sa mạc Chalcis (Syria), vừa cầu nguyện, vừa học tiếng Do Thái.
Sau đó phục vụ các Giáo hoàng tại Roma, làm thư ký cho Đức Giáo hoàng Damasô I và bắt đầu công việc dịch Kinh Thánh sang tiếng Latinh (sau gọi là bản Vulgata).
Khi Đức Giáo hoàng qua đời, ngài sang Palestine, lập tu viện ở Bêlem, tiếp tục dịch thuật và chú giải Kinh Thánh, viết nhiều tác phẩm chống lạc giáo.
Đóng góp lớn
Bản dịch Kinh Thánh Vulgata trở thành bản văn chính thức của Giáo Hội Công Giáo trong nhiều thế kỷ.
Các chú giải Kinh Thánh của ngài đặt nền cho khoa chú giải Kitô giáo phương Tây.
Lối sống khổ hạnh, học hỏi sâu sắc và kiên quyết bảo vệ chân lý đã ảnh hưởng lớn đến nền thần học, phụng vụ và đời sống tu trì.
Qua đời – Phong thánh
Ngài qua đời ngày 30/9/420 tại Bêlem.
Được tôn kính là Linh mục, Tiến sĩ Hội Thánh và là bổn mạng của các học giả Kinh Thánh, dịch giả, thủ thư.
Lễ kính: 30 tháng 9 hằng năm.