Bài Giảng
Có một cha chánh xứ nọ rất lười giảng. Một ngày kia trong Thánh Lễ, sau khi đọc Phúc Âm xong cha bắt đầu bài giảng của mình bằng câu hỏi:
– Ông bà anh chị em có nhớ bài giảng tuần trước của tôi không?
Giáo dân thành thật trả lời: “Thưa không!”
Nghe vậy ngài liền đáp lại: “Nếu không nhớ thì tôi giảng làm gì”, và trong bụng ngài mừng thầm vì đã thoát được bài giảng tuần này.
Qua Thánh Lễ tuần sau, trước khi giảng cha lại hỏi giáo dân: “Ông bà anh chị em có nhớ bài giảng của tôi cách đây 2 tuần không?”
Giáo dân nghĩ bụng nếu trả lời không thì cha lại không giảng nên mọi người cùng đồng thanh đáp: “Thưa có.”
Vị linh mục lại nói: “Đã nhớ rồi thì tôi không cần phải giảng nữa!”
Đến tuần thứ 3, đến bài giảng cha lại hỏi giáo dân: “Ông bà anh chị em có nhớ bài giảng của tôi cách đây 3 tuần không?”
Giáo dân suy nghĩ thấy rằng trả lời “có” cha xứ cũng không giảng, trả lời “không” ngài cũng không giảng, vậy thì làm sao bây giờ? Họ liền nghĩ ra một cách hay: Một bên thưa “có”, một bên thưa “không”.
Cha xứ liền nói: “Vậy ai quên thì hãy hỏi những người còn nhớ giảng lại cho mà nghe!”