Thứ Năm Tuần III – Mùa Thường Niên
Hát lên mừng Chúa một bài ca mới,
hát lên mừng Chúa, hỡi toàn thể địa cầu !
Trước Thiên Nhan, đầy uy phong dũng mãnh,
trong thánh điện, toàn cảnh sắc huy hoàng.
Lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, con là ai và nhà của con là gì ?
Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ hai.
18 Sau khi ông Na-than nói với vua Đa-vít, vua vào ngồi chầu trước nhan Đức Chúa và thưa : “Lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, con là ai và nhà của con là gì, mà Ngài đã đưa con tới địa vị này ? 19 Nhưng lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, Ngài còn coi đó là quá ít ; Ngài lại hứa cho nhà của tôi tớ Ngài một tương lai lâu dài. Phải chăng đó là luật chung cho con người, lạy Đức Chúa là Chúa Thượng ? 24 Ngài đã lập Ít-ra-en, dân Ngài, để nó thành dân Ngài mãi mãi ; còn Ngài, lạy Đức Chúa, Ngài đã trở thành Thiên Chúa của chúng. 25 Giờ đây, lạy Đức Chúa là Thiên Chúa, lời Ngài đã phán về tôi tớ Ngài và nhà của nó, xin Ngài giữ mãi mãi, và xin hành động như Ngài đã phán. 26 Danh Ngài sẽ vĩ đại mãi mãi và người ta sẽ nói : ‘Đức Chúa các đạo binh là Thiên Chúa thống trị Ít-ra-en.’ Nhà của tôi tớ Ngài là Đa-vít sẽ vững bền trước nhan Ngài. 27 Thật vậy, lạy Đức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, chính Ngài đã mặc khải cho tôi tớ Ngài rằng : Ta sẽ xây cho ngươi một nhà. Vì thế tôi tớ Ngài đủ can đảm dâng lên Ngài lời cầu nguyện ấy. 28 Giờ đây, lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, chính Ngài là Thiên Chúa, những lời Ngài phán là chân lý, và Ngài đã hứa ban cho tôi tớ Ngài điều tốt đẹp ấy. 29 Vậy giờ đây, cúi xin Ngài giáng phúc cho nhà của tôi tớ Ngài, để nhà ấy được tồn tại mãi trước nhan Ngài. Bởi vì, lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, chính Ngài đã phán, và nhờ Ngài giáng phúc mà nhà của tôi tớ Ngài sẽ được chúc lành mãi mãi.”
Đ.Thiên Chúa sẽ ban cho Người
ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.
1Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến vua Đa-vít
và mọi công lao vất vả của người :2chính người đã đoan thệ cùng Đức Chúa,
đã khấn hứa cùng Đấng Toàn Năng của Gia-cóp rằng :
Đ.Thiên Chúa sẽ ban cho Người
ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.
3“Tôi quyết chẳng về nhà,
chẳng lên giường nằm nghỉ,4chẳng bao giờ chợp mắt khép mi,5khi chưa tìm được một nơi cho Chúa ngự,
một ngôi đền cho Đấng Toàn Năng của Gia-cóp.”
Đ.Thiên Chúa sẽ ban cho Người
ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.
11Đức Chúa đã thề cùng vua Đa-vít
và sẽ không thất tín bao giờ,
thề rằng : “Chính con ruột của ngươi,
Ta sẽ đặt lên thừa kế ngai vàng.
Đ.Thiên Chúa sẽ ban cho Người
ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.
12Con cái ngươi mà giữ giao ước của Ta
và mệnh lệnh Ta truyền cho chúng,
thì con cái chúng đến muôn đời
cũng sẽ được lên kế vị ngươi !”
Đ.Thiên Chúa sẽ ban cho Người
ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.
13Vì Đức Chúa đã chọn Xi-on,
đã thích lấy chốn này làm nơi Người ngự.14Người phán : “Đây là chốn Ta nghỉ ngơi đến muôn đời,
Ta sẽ ngự nơi này, vì Ta ưa thích.
Đ.Thiên Chúa sẽ ban cho Người
ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước,
lá ánh sáng chỉ đường con đi.
Ha-lê-lui-a.
Mang đèn tới để đặt trên đế. Anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong đấu ấy cho anh em.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
21 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Chẳng lẽ mang đèn tới để đặt dưới cái thùng hay dưới gầm giường ? Nào chẳng phải là để đặt trên đế sao ? 22 Vì chẳng có gì che giấu mà không được tỏ lộ, chẳng có gì bí ẩn mà không được đưa ra ánh sáng. 23 Ai có tai để nghe thì hãy nghe !”
24 Người nói với các ông : “Hãy để ý tới điều anh em nghe. Anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em, và còn cho anh em hơn nữa. 25 Vì ai đã có, thì được cho thêm ; còn ai không có, thì ngay cái đang có cũng sẽ bị lấy đi.”
Hãy đến gần Chúa, bạn sẽ được sáng soi
và không bao giờ phải bẽ mặt hổ ngươi.
Suy niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay gồm bốn câu có vẻ rời rạc
được Đức Giêsu nói trong những dịp khác nhau.
Thánh Máccô chia bốn câu này thành hai cặp (cc. 21-22 và 24b-25).
Trong mỗi cặp, câu thứ hai được nối với câu thứ nhất bằng chữ “vì”.
Đức Giêsu nhấn mạnh tầm quan trọng của bốn câu nói trên
qua việc Ngài nhắc nhở ta phải nghe một cách nghiêm túc (cc. 23. 24a).
Thầy Giêsu vẫn quen giảng khởi đi từ những chuyện hàng ngày.
Thời xưa, khi chưa có điện, ngọn đèn dầu đem lại ánh sáng cho cả căn nhà.
Bởi vậy không thể nào hiểu được chuyện ai đó thắp đèn lên,
rồi lại đặt nó dưới cái thùng hay gầm giường.
Cứ sự thường phải đặt nó trên đế để soi sáng mọi sự.
Ngọn đèn mà Thầy Giêsu nói ở đây có thể ám chỉ Tin Mừng của Ngài,
và cũng có thể ám chỉ chính Con Người của Ngài.
Tin Mừng ấy không được phép đem giấu đi,
nhưng phải được quảng bá và rao giảng.
Con Người Đức Giêsu không được che kín sau bức màn,
nhưng phải được từ từ vén mở cho mọi người thấy.
Trong sách Tin Mừng theo thánh Máccô,
Đức Giêsu cấm các môn đệ không được nói với ai Ngài là Đức Kitô (8, 30),
vì chữ “Kitô” khiến người ta lầm tưởng Ngài sẽ đứng lên làm cách mạng.
Nhưng vào cuối đời, khi tay không đứng trước vị thượng tế (14, 61-62),
Đức Giêsu đã nhìn nhận tước vị này, vì nó không còn có thể bị hiểu lầm nữa.
Như thế, những gì được tạm thời che giấu, cuối cùng đã được tỏ lộ,
những gì bí ẩn đã được đưa ra ánh sáng (c. 22).
Đức Giêsu là Kitô, nhưng là một Kitô chịu đau khổ như Người Tôi Tớ (Is 53).
Cuộc đời người Kitô hữu, người đã lãnh nhận phép thanh tẩy,
cũng giống như ngọn đèn đã thắp sáng đặt trên đế.
Không được vì bất cứ lý do gì mà che giấu đi:
vì khiêm tốn không muốn cho ai thấy ánh sáng của mình,
hay vì không dám đương đầu với sức mạnh của bóng tối.
Thế giới hôm nay cần những ngọn đèn Kitô hữu.
Hai tỷ Kitô hữu làm nên hai tỷ ngọn đèn.
Ánh sáng bừng lên xua tan bóng tối của dối trá, hận thù, sa đọa.
Ánh sáng đem lại sự ấm áp của cảm thông, an bình và nâng đỡ.
Khi cảm nhận được ánh sáng, người ta sẽ nhận ra được Kitô hữu là ai.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến.
Xin đừng mỉm cười mà nói rằng
Chúa đã ở bên chúng con rồi.
Có cả triệu người chưa biết Chúa.
Nhưng biết Chúa thì được cái gì?
Chúa đến để làm gì
nếu đời sống con cái của Chúa
cứ tiếp tục y như cũ?
Xin hoán cải chúng con.
Xin lay chuyển chúng con.
Ước gì sứ điệp của Chúa
trở nên máu thịt của chúng con,
trở nên lẽ sống của cuộc đời chúng con.
Ước gì sứ điệp đó
lôi chúng con ra khỏi sự an nhiên tự tại,
và đòi buộc chúng con,
làm chúng con không yên.
Bởi lẽ chỉ như thế,
sứ điệp đó mới mang lại cho chúng con
bình an sâu xa,
thứ bình an khác hẳn,
đó là Bình An của Chúa.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.