Lời Chúa: Lc 16,19-31
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phải rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng Apraham. Còn nhà phủ hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đàng xa có Apraham và Ladarô trong lòng ngài, liền cất tiếng kêu la rằng: ‘Lạy cha Apraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Apraham nói lại: “Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. […]. Người đó lại nói: ‘Đã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này. Apraham đáp rằng: ‘Chúng đã có Môisen và các tiên tri, chúng hãy nghe các ngài […].
Suy Niệm
Thuở ban đầu, Thiên Chúa đã cho con người sống hiệp thông với Chúa, với nhau, và sống hài hòa với mọi thụ tạo. Nhưng con người luôn bị cám dỗ sống cho riêng mình, dần lãng quên Thiên Chúa và xa cách tha nhân. Làm sao để sống lại bầu khí hiệp thông ban đầu? Ngày nay, Ladarô, người nghèo đói đau khổ vẫn có đó, chúng ta có dám cho đi những gì mình có để yêu thương chăm sóc họ không?
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu, xin cho gia đình con luôn biết yêu thương và xây dựng mối hiệp thông với những người xung quanh, nơi khu xóm cũng như trong công sở, nhất là với những ai đang gặp khó khăn. Amen.