Những lợi ích dâng mình cho Thánh Giuse và sự bảo trợ cần thiết của ngài

ZARAGOZA, SPAIN – MARCH 1, 2018: The painting of St. Joseph in church Iglesia del Perpetuo Socorro by pater Jesus Faus (1953 – 1959).

Tác giả: Vladimir Mauricio-Perez
Chuyển ngữ:
Gia Thi, SDB
Từ: denvercatholic.org

thegioisaledieng (05.02.2021) Thánh Giuse được Thiên Chúa trao phó sứ mệnh bảo vệ, hướng dẫn và lo liệu cho hai người được thụ thai mà không phạm tội là Mẹ Maria và Chúa Giêsu, nghĩa là bản thân Ngài phải là một người rất nhân đức. Và ngài thực sự là như thế. Các Giáo phụ của Giáo hội và nhiều vị thánh khác nhau trong suốt lịch sử đã tôn kính Thánh Giuse là “vị thánh vĩ đại nhất” – tất nhiên, ngoại trừ Đức Maria, người luôn được xếp vào một hạng khác với những người còn lại. Ngài chiếm một hạng độc nhất trong số các thánh vì vai trò quan trọng của mình trong lịch sử cứu độ, vì đã được tiền định trở thành cha của Chúa Giêsu trên trần gian.

Vì lý do này, và sau khi được các giám mục từ khắp nơi trên thế giới bày tỏ mong muốn, Giáo Hoàng Piô IX đã tuyên bố Thánh Giuse là Đấng Bảo trợ của Giáo hội Hoàn vũ vào năm 1870.

Khi chúng ta kỷ niệm 150 năm sắc lệnh này, hầu hết các vị Giám mục trong Giáo hội đều ủng hộ các mục tử, giáo xứ và các tín hữu xem xét việc dâng mình hoặc cộng đoàn của họ cho Thánh Giuse trong Năm đặc biệt này.

Sự thánh hiến này sẽ không vô ích, như Thánh Gioan Phaolô II đã viết: “Sự bảo trợ này của Thánh Giuse phải được cầu khẩn khi cần thiết cho Giáo hội, không chỉ như một sự bảo vệ chống lại mọi nguy hiểm, mà còn, và thực sự thiết yếu, như một động lực thúc đẩy sự cam kết mới của Giáo hội đối với việc truyền giáo trên thế giới và tái truyền bá phúc âm hóa ở những vùng đất và quốc gia nơi tôn giáo và đời sống Kitô hữu trước đây rất hưng thịnh và nay đang bị thử thách khó khăn”.

Nếu bạn đang tự hỏi sự dâng hiến cụ thể đòi hỏi điều gì, thì thánh hiến là một hành động mà một cái gì đó hoặc một người nào đó được tách ra cho một mục đích thiêng liêng. Trong đức tin Công giáo của chúng ta, một số vật phẩm được thánh hiến cho mục đích phụng vụ, chẳng hạn như nhà thờ, bàn thờ, chén thánh, v.v… Con người cũng được thánh hiến cuộc sống của họ cho Thiên Chúa bằng những lời khấn hứa trong đời sống tu trì.

Sự dâng mình “cho một vị thánh,” như Đức Maria hay Thánh Giuse, thực sự là sự dâng mình cho chính Chúa Giêsu qua vị thánh đó, qua Đức Maria hoặc Thánh Giuse. Đó là một cam kết nghiêm túc để đáp lại ân sủng của Thiên Chúa, dưới sự hướng dẫn của các ngài.

Cha Donald Calloway viết trong cuốn sách Tận hiến cho Thánh Giuse: “Người dâng mình cho Thánh Giuse muốn càng gần gũi với người cha thiêng liêng của họ, đến độ giống Người về những nhân đức thánh thiện”. Đổi lại, Thánh Giuse dành cho người đó “sự quan tâm yêu thương, sự che chở và sự hướng dẫn của Ngài”.

Đức Maria thành Agreda đáng kính đã đặt ra 7 đặc ân tôn sùng Thánh Giuse: đạt được nhân đức trong sạch; cầu xin sự cầu thay nguyện giúp cách mạnh mẽ để thoát khỏi tội lỗi; gia tăng tình yêu và lòng sùng kính Đức Maria; bảo đảm ân sủng trong việc chết lành; chống lại ma quỷ khi kêu thánh danh của ngài; được khỏe mạnh về thể xác và giúp đỡ những khó khăn; an toàn cho con cái trong gia đình.

 

Thánh Giuse giữ một vị trí đặc biệt

 

Đức Giáo Hoàng Lêô XIII giải thích rằng không ai đến gần sự thánh thiện của Đức Trinh Nữ Maria như Thánh Giuse. “Tự bản chất của nó, [sự kết hợp vợ chồng] đi kèm với sự trao đổi qua lại của sự tốt lành của vợ chồng. Nếu khi ấy, Thiên Chúa ban Thánh Cả Giuse cho Đức Maria làm người phối ngẫu của Mẹ, thì chắc chắn Ngài không ban cho Ngài chỉ như một người bạn đồng hành trong cuộc đời, một nhân chứng cho sự trinh trắng của Mẹ, một người bảo vệ danh dự của Mẹ, nhưng Ngài đã cho Ngài tham dự vào tình cảm vợ chồng trong phẩm giá lỗi lạc của Mẹ.”

Vì lý do này, người ta cũng nói rằng sự gần gũi của Thánh Giuse với Thiên Chúa vượt quá tất cả các thiên thần thánh thiện.

Nhưng câu trả lời cuối cùng, tất nhiên, là Thiên Chúa. Như Cha Calloway viết, “Thánh Giuse là vị thánh vĩ đại nhất trong Vương quốc Thiên đàng bởi vì Thiên Chúa đã tiền định cho ngài vị trí đó”. Cuối cùng, không có thiên thần nào, bất kể thứ hạng của mình, có đặc quyền và trách nhiệm được Con Thiên Chúa gọi là “cha” trên trần gian. Quyền hạn đó được dành cho Thánh Giuse – yêu thương, hướng dẫn và giáo dục một Thiên Chúa làm người.

Chính vì lý do này mà ngài có thể là người bảo trợ của Giáo hội và là người cha thiêng liêng của chúng ta.

Từ “người bảo trợ” bắt nguồn từ tiếng Latinh “pater ”, có nghĩa là “father – cha”. Mặc dù Thánh Giuse không phải là cha ruột của Chúa Giêsu, nhưng ngài chắc chắn là “một người cha thực sự đối với Chúa Giêsu vì ngài đã thực thi tình phụ tử đối với Chúa Giêsu một cách uy quyền, tình cảm và trung thành. Và nếu Giáo Hội là Nhiệm Thể Chúa Kitô, thì Thánh Cả Giuse cũng là cha của Giáo Hội.

Điều này có ý nghĩa cá nhân đối với tất cả chúng ta. Chúng ta là chi thể của Nhiệm Thể Chúa Kitô qua phép rửa của chúng ta, có nghĩa là, nếu Thánh Giuse là cha của Giáo Hội, thì ngài cũng là cha thiêng liêng của chúng ta. Tất nhiên, ngài không phải để thay thế cha đẻ của chúng ta, nhưng ở đó để “nuôi dưỡng, che chở, bảo ban, giáo dục, bảo vệ và sửa chữa chúng ta về mặt tinh thần”.

 

Chúng ta hãy cầu xin sự trợ giúp của Thiên Chúa qua sự chuyển cầu vĩ đại thực sự của ngài, như Thánh Têrêxa Avila đã đề nghị: “Tôi muốn thuyết phục mọi người tôn kính Thánh Giuse với lòng sùng kính đặc biệt. Tôi luôn thấy những người tôn vinh ngài một cách đặc biệt tiến bộ về nhân đức, vì Đấng bảo vệ thiên đàng này phù trợ một cách đặc biệt sự thăng tiến tâm linh của những linh hồn tự khen ngợi ngài”.