Suy niệm Chúa Nhật tuần 5A Phục Sinh

Chúa Nhật 5 PHỤC SINH. A
(Ga 14:1-12)
CÙNG ĐÍCH.

Các con xao xuyến làm chi.
Tin vào Thiên Chúa, từ bi vô ngần.
Thầy đi dọn chỗ ân cần,
Nơi nhiều chỗ ở, dự phần phúc vinh.
Nhà Cha cư ngụ thiên đình,
Các con dõi bước, bình sinh bên Thầy.
Là đường, sự thật đong đầy,
Thầy là sự sống, dựng xây Nước Trời.
Chính Cha hiện hữu muôn đời,
Mọi loài tạo tác, tuyệt vời cao sang.
Ngôi Hai Con Chúa dẫn đàng,
Tìm về chính lộ, nhẹ nhàng hân hoan,
Chúa Con chiến thắng khải hoàn,
Vinh quang thập giá, thành toàn ước mơ.
Cha Thầy yêu mến vô bờ,
Qua Thầy mạc khải, tôn thờ Ngôi Ba.
Thấy Thầy là thấy Chúa Cha.
Dục lòng tin kính, mưa sa phúc lành.
Ngợi khen chúc tụng thánh danh,
Phụng thờ kính mến, lòng thành tri ân.

Chúa Kitô là tảng đá sống động đã bị người ta loại bỏ, nhưng đã trở nên tảng đá góc tường. Chúa đã trở thành trung tâm điểm của đời sống con người. Sau khi hoàn tất sứ mệnh nơi trần gian, Chúa đã trở về cùng Thiên Chúa Cha. Chúa về trời để dọn chỗ cho chúng ta. Rồi Ngài sẽ trở lại đem chúng ta đi với Ngài. Thật là hạnh phúc biết bao. Chúng ta sẽ có chỗ dung thân đời đời bên Chúa.

Nhiều người băn khoăn về ý nghĩa cuộc đời. Không biết kết cục cuộc đời sẽ ra sao? Sau khi chết sẽ đi về đâu? Cha ông nói chết là qua đời, quá vãng, từ trần, qui tiên và là vào thế giới bên kia. Các ngài cố gắng đi tìm ý nghĩa và cùng đích của cuộc đời. Tự con người đi tìm và tìm mãi vẫn không có một giải đáp đích thực. Có nhiều người cố tìm hạnh phúc ở đời tạm này và dừng tại đó.

Phúc âm hôm nay, Chúa đã mở cho chúng ta một con đường. Chúng ta tìm thấy ý nghĩa và cùng đích của cuộc đời trong Chúa. Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”. Qua con đường của Chúa, chúng ta sẽ đạt tới đích. Con đường của Chúa là con đường yêu thương và tha thứ. Con đường của sự đơn sơ khiêm tốn. Con đường của sự từ bỏ và dấn thân. Sau cùng là con đường của thập giá. Đi đúng đường chúng ta sẽ hướng tới cùng đích. Chúng ta đừng lo lắng, vì Chúa Giêsu đã nói rằng trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở. Các con hãy tin vào Cha và vào Thầy.

Truyện kể: Vào một ngày nọ, có một nhà truyền giáo phục vụ bên Trung Quốc đã lâu năm và một ca sĩ mới sang khoảng hai tuần, cùng trở về Hoa Kỳ trên một chuyến tầu. Tầu cập bến, có cả ngàn người ra chào đón người ca sĩ, nhưng chẳng có ai để ý đến nhà truyền giáo. Nhà truyền giáo cảm thấy buồn trong lòng, thưa cùng Chúa: Lạy Chúa, con dâng hiến cho Chúa cả cuộc đời. Còn anh ca sĩ chỉ có 14 ngày. Vậy mà có cả ngàn người chào đón anh về. Chúa trả lời: Hỡi con, con chưa về nhà mà.

Thật thế, quê hương trần thế chỉ là quê tạm và là nhà trọ của khách lữ hành. Chúng ta thấy đó, không có nơi đâu là bền vững. Người ta vẫn thường thay đổi chỗ ở trong cuộc sống mà. Ngôi nhà mà chúng ta mong ước và chờ đợi, đó chính là nơi Chúa hứa dọn sẵn cho chúng ta.

Chúng ta không còn lo âu sợ hãi khi đối diện với cuộc sống ngày sau. Có Chúa đi trước dọn chỗ rồi. Chúa sẽ dẫn đường chúng ta đi. Hãy phó thác vào sự quan phòng của Chúa. Hãy đặt bàn tay chúng ta trong lòng bàn tay Chúa. Chúa sẽ dẫn đưa chúng ta về nhà Cha của chúng ta.

TUẦN 5 MÙA PHỤC SINH
THỨ HAI
Gioan 14: 21-26

Chúa Giêsu nói với các môn đệ: Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy, Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Chúa Giêsu dẫn chúng ta đến với Cha của Ngài. Tất cả vinh quang của Chúa Giêsu đều quy về Thiên Chúa Cha. Chúa Giêsu yêu mến Chúa Cha và Ngài đã thi hành thánh ý Chúa Cha.

Chúa Giêsu yêu mến các môn đệ và yêu thương chúng ta. Chúa đã dạy chúng cầu nguyện cùng Chúa Cha: Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng. Chúa Giêsu muốn chúng ta ca ngợi, tôn vinh và chúc tụng Chúa Cha trên trời. Thiên Chúa Cha, Đấng sáng tạo vạn vật muôn loài. Ngài yêu thương chia xẻ sự sống cho mọi loài thụ tạo, nhất là con người. Đây là một hồng ân cao cả. Chúa Giêsu còn mời gọi chúng ta đến gần Chúa và sống trong tình yêu của Chúa.

Yêu mến Chúa Giêsu, Chúa Cha cũng sẽ yêu mến chúng ta. Mọi sự sẽ qua đi nhưng đức yêu thương sẽ tồn tại muôn đời. Vì Thiên Chúa chính là tình yêu. Giữ các giới răn của Chúa và yêu mến Thiên Chúa là chìa khóa mở tất cả các cửa ngõ đi vào nước trời. Thiên Chúa Cha đã yêu thương thế gian đến nỗi đã ban con Một của Mình để hiến tế đền tội cho chúng ta.

Đáp lại tình yêu của Thiên Chúa, chúng ta hãy cố gắng sống và thực hành lời Chúa truyền dạy.

THỨ BA
Gioan 14: 27-31a

Một trong những ước mơ của đời sống con người là được sự bình an. Không chỉ sự bình an trong thế giới không có chiến tranh mà là sự bình an đích thực trong tâm hồn. Chúa Giêsu nói với các môn đệ: Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con.

Cuộc sống không có bình an là một cuộc sống đau khổ và dầy vò. Sự bất an làm cho con người lo âu, sầu muộn và chán nản. Bình an trong tâm hồn là tình trạng thư thái và an vui nội tại. Người có tấm lòng an bình sẽ vui với mọi hoàn cảnh. Vì họ tìm được nơi nương tựa là chính Chúa. Chúa đến đem bình an cho những tâm hồn buồn rầu xao xuyến. Chúng ta hãy chạy đến với Chúa trong mọi lúc, Chúa sẽ là nơi chúng ta ẩn thân và chỗ chúng ta nương tựa.

Sau khi sống lại từ cõi chết, mỗi lần hiện ra với các môn đệ, Chúa Giêsu đều chúc bình an cho các ông. Chúa biết tâm hồn các ông còn đang bối rối và sầu muộn vì biến cố đau thương của Thầy mới xảy ra. Các môn đệ cùng tụ nhau cầu nguyện và nâng đỡ nhau nhưng họ không bước ra khỏi sự sợ hãi vì tâm hồn họ bất an.

Lạy Chúa, cuộc đời chúng con đang đối diện với biết bao khó khăn, nghèo đói, tật bệnh và thiếu thốn. Xin Chúa ghé mắt đoái nhìn và ban bình an cho chúng con. Chúng con cầu xin Chúa.

THỨ TƯ
Gioan 15: 1-8

Chúa Giêsu lại nói với các môn đệ: Thầy là cây nho, các con là nhành. Ai ở lại trong Thầy, Thầy ở lại trong người ấy, người ấy sẽ sinh nhiều trái. Hình ảnh cây nho và nhành nho rất cụ thể và dễ hiểu. Cả thân cây nho được nuôi dưỡng cùng một nguồn nhựa sống. Nhành luôn luôn phải kết hợp với thân cây để được sống và sinh hoa trái.

Khi lãnh nhận phép Rửa Tội, chúng ta được tháp nhập vào mầu nhiệm của Chúa Kitô. Chúa Kitô chính là đầu nhiệm thể mà chúng ta là chi thể. Chi thể không thể tự sống mà phải liên kết với đầu nhiệm thể. Trong nhiệm thể của Chúa Kitô, chúng ta sẽ được thừa hưởng sung mãn nguồn ơn sủng thiêng liêng.

Muốn nên trọn lành trong ơn nghĩa của Chúa, chúng ta cần gắn bó và kết hợp với Chúa qua Giáo Hội. Nguồn ơn sủng Chúa ban cho chúng ta qua các Bí Tích và các việc lành phúc đức. Ơn Chúa là nguồn sống cho tâm hồn. Chúng ta không thể cậy dựa vào sức riêng để nên hoàn thiện. Chúa nói: Nhành nho không thể tự mình sinh trái được, nếu không dính liền với cây nho.

Lạy Chúa, Chúa đã yêu thương chia xẻ nguồn ân sủng cho chúng con. Xin cho chúng con biết liên kết chặt chẽ với Chúa Giêsu qua việc thông hiệp và phục vụ anh em đồng loại.

THỨ NĂM
Gioan 15: 9-11

Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ: Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Chúa muốn chúng ta cũng tiếp tục chia xẻ tình yêu của Chúa cho những người khác. Chúa yêu chúng ta và chúng ta yêu mến tha nhân. Tình yêu cứ thế lan trải từ người này qua người khác.

Tình yêu là cốt lõi của đời sống. Không ai sống mà không yêu. Yêu cha yêu mẹ, yêu anh em và yêu mọi người. Tình yêu là mầu nhiệm. Chúng ta không thể hiểu thấu được tình yêu. Chúng ta chỉ diễn tả tình yêu qua cuộc sống. Chúng ta có thể cảm nhận được tình yêu qua cách đối xử, qua lời nói, qua ánh mắt,qua nụ cười và qua tất cả những biểu tỏ bên ngoài.

Tình yêu đã len lỏi vào mọi ngóc ngách của đời sống. Nó làm đời sống con người thêm tươi xinh. Chính qua tình yêu, Thiên Chúa đã hiến mạng sống mình cho chúng ta. Chúa nói rằng: Không có tình yêu nào cao qúi hơn mối tình của người dám thí mình vì bạn hữu. Chúa đã thí mạng vì chúng con cho dù chúng con chưa biết Chúa.

Tình Chúa bao la hải hà, chúng con làm sao đáp đền. Chúa yêu thương chúng con không phải vì chúng con dễ thương hay tốt lành. Chúa yêu chúng con vì Chúa muốn chúng con được chia phần hạnh phúc với Chúa. Lạy Chúa, xin Chúa đốt lửa tình yêu trong gia đình chúng con, để chúng con cùng được sống trong tình yêu và chết trong tình yêu.

THỨ SÁU
Gioan 15: 12-17

Đây là huấn lệnh của Chúa: Các con hãy yêu mến nhau như Thầy đã yêu mến các con. Khi rơi vào tình yêu, người ta không còn phân biệt ngôn ngữ, chủng tộc, màu da hay tôn giáo. Khi yêu, người ta không còn tính toán hơn thiệt. Họ dám xả mình vì người yêu. Tình yêu có nhiều mức độ khác nhau. Mỗi con người được chia xẻ một tí chút tình yêu của Thiên Chúa. Thiên Chúa mới là nguồn của tình yêu.

Tình yêu cao cả bắt nguồn từ Thiên Chúa. Tình yêu được biểu hiện nơi Ba Ngôi Thiên Chúa. Chúa Giêsu chết treo trên Cây Thánh Giá là dấu chỉ tình yêu cao vời nhất của Thiên Chúa Ba Ngôi thể hiện đối với loài người. Đây là tình yêu tinh ròng tuyệt hảo.

Ai biết yêu thật, người đó sẽ nhận ra Thiên Chúa. Con người sống trong một xã hội thay đổi, tình yêu cũng bị lạm dụng và bị đổi mầu. Tình yêu không còn là mầu hồng mà biến thành mầu xanh, mầu vàng và có khi cả mầu tím nữa.

Chúa Giêsu truyền cho chúng ta là phải yêu thương nhau. Yêu nhau vì chúng ta là anh chị em có cùng một Cha trên trời. Yêu nhau vì chúng ta đều là hình ảnh của Thiên Chúa. Chúng ta yêu nhau vì chúng ta cùng được lãnh nhận một tình yêu dâng hiến cao vời. Chúa yêu chúng ta và chúng ta cũng hãy yêu nhau. Qua đó, mọi người sẽ nhận biết chúng ta là môn đệ của Chúa Kitô.

THỨ BẢY
Gioan 15: 18-21

Tôi tớ không trọng hơn chủ. Chúa Giêsu nói: Nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ các con. Thế gian sẽ ghét các con. Chúa Giêsu biết trước những khó khăn mà các tông đồ sẽ phải đối diện. Chúa lập Nước Trời ở trần gian. Những ai gia nhập được gọi là công dân nước trời. Công dân nước trời sống giữa thế gian mà không thuộc về thế gian. Nên thế gian sẽ thù ghét những ai không thuộc về chúng.

Thế gian đã đối xử tệ với Chúa Giêsu. Họ thù ghét Chúa vì Chúa nói sự thật. Họ tẩy chay Chúa vì Chúa không thỏa hiệp với họ. Họ tìm giết Chúa vì Chúa đối nghịch với họ. Họ cố gắng diệt trừ mọi mầm mống đi ngược lại với đường lối của họ. Sau khi đã chối bỏ và tiêu diệt Chúa Giêsu, thế gian muốn xóa sạch dấu vết của Chúa Kitô nơi lòng người.

Ngay từ những giai đoạn sơ khai của Giáo Hội, các môn đồ đã bị bách hại và đuổi giết. Những người mang danh Chúa Kitô bị khai trừ và bị bách hại. Đọc lịch sử Giáo Hội, chúng ta biết rằng ba trăm năm đầu, các Kitô hữu không ngừng bị bắt bớ, tra tấn, gông cùm và giết chết. Nhưng rồi máu của các vị cứ lan dần, hạt giống cứ nẩy sinh. Giáo Hội càng bị bách hại càng lớn mạnh trong niềm tin.

Chúa Giêsu không hứa cho chúng ta vinh quang đời tạm này mà là vinh quang trường tồn. Con đường Chúa đã đi, chúng ta không thể đi con đường khác. Đó là con đường khổ giá.