Chúa Nhật Tuần V – Mùa Thường Niên
Dạ, con đây, xin sai con đi.
Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.
1 Năm vua Út-di-gia-hu băng hà, tôi thấy Chúa Thượng ngự trên ngai rất cao ; tà áo của Người bao phủ Đền Thờ.
2a Phía bên trên Người, có các thần Xê-ra-phim đứng chầu.
3 Các vị ấy đối đáp tung hô :
“Thánh ! Thánh ! Chí Thánh !
Đức Chúa các đạo binh là Đấng Thánh !
Cả mặt đất rạng ngời vinh quang Chúa !”
4 Tiếng tung hô đó làm cho các trụ cửa rung chuyển ; khắp Đền Thờ khói toả mịt mù. 5 Bấy giờ tôi thốt lên :
“Khốn thân tôi, tôi chết mất !
Vì tôi là một người môi miệng ô uế,
tôi ở giữa một dân môi miệng ô uế,
thế mà mắt tôi đã thấy Đức Vua là Đức Chúa các đạo binh !”
6 Một trong các thần Xê-ra-phim bay về phía tôi, tay cầm một hòn than hồng người đã dùng cặp mà gắp từ trên bàn thờ. 7 Người đưa hòn than ấy chạm vào miệng tôi và nói :
“Đây, cái này đã chạm đến môi ngươi,
ngươi đã được tha lỗi và xá tội.”
8 Bấy giờ tôi nghe tiếng Chúa Thượng phán :
“Ta sẽ sai ai đây ? Ai sẽ đi cho chúng ta ?”
Tôi thưa : “Dạ, con đây, xin sai con đi.”
Đ.Lạy Chúa, giữa chư vị thiên thần,
này con xin đàn ca kính Chúa.
1Lạy Chúa, con hết lòng cảm tạ,
Ngài đã nghe lời miệng con xin.
Giữa chư vị thiên thần, xin đàn ca kính Chúa,2ahướng về đền thánh, con phủ phục tôn thờ.
Đ.Lạy Chúa, giữa chư vị thiên thần,
này con xin đàn ca kính Chúa.
2bcXin cảm tạ danh Chúa,
vì Ngài vẫn thành tín yêu thương,
đã đề cao danh thánh và lời hứa của Ngài
trên tất cả mọi sự.3Ngày con kêu cứu, Chúa đã thương đáp lại,
đã gia tăng nghị lực cho tâm hồn.
Đ.Lạy Chúa, giữa chư vị thiên thần,
này con xin đàn ca kính Chúa.
4Lạy Chúa, mọi đế vương dưới trần đều cảm tạ
khi nghe những lời miệng Ngài phán ra.5Họ sẽ ca ngợi đường lối Chúa :
“Vinh quang Chúa vĩ đại dường bao !”
Đ.Lạy Chúa, giữa chư vị thiên thần,
này con xin đàn ca kính Chúa.
7cChúa đã ra tay uy quyền giải thoát con :8việc Chúa làm cho con, Ngài sẽ hoàn tất ;
lạy Chúa, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Công trình do tay Ngài thực hiện,
xin đừng bỏ dở dang.
Đ.Lạy Chúa, giữa chư vị thiên thần,
này con xin đàn ca kính Chúa.
Chúng tôi đều rao giảng như thế, và anh em đã tin như vậy.
Bài trích thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.
1 Thưa anh em, tôi xin nhắc lại cho anh em Tin Mừng tôi đã loan báo và anh em đã lãnh nhận cùng đang nắm vững. 2 Nhờ Tin Mừng đó, anh em được cứu thoát, nếu anh em giữ đúng như tôi đã loan báo, bằng không thì anh em có tin cũng vô ích.
3 Trước hết, tôi đã truyền lại cho anh em điều mà chính tôi đã lãnh nhận, đó là : Đức Ki-tô đã chết vì tội lỗi chúng ta, đúng như lời Kinh Thánh, 4 rồi Người đã được mai táng, và ngày thứ ba đã trỗi dậy, đúng như lời Kinh Thánh. 5 Người đã hiện ra với ông Kê-pha, rồi với Nhóm Mười Hai. 6 Sau đó, Người đã hiện ra với hơn năm trăm anh em một lượt, trong số ấy phần đông hiện nay còn sống, nhưng một số đã an nghỉ. 7 Tiếp đến, Người hiện ra với ông Gia-cô-bê, rồi với tất cả các Tông Đồ. 8 Sau hết, Người cũng đã hiện ra với tôi, là kẻ chẳng khác nào một đứa trẻ sinh non.
9 Thật vậy, tôi là người hèn mọn nhất trong số các Tông Đồ, tôi không đáng được gọi là Tông Đồ, vì đã ngược đãi Hội Thánh của Thiên Chúa. 10 Nhưng tôi có là gì, cũng là nhờ ơn Thiên Chúa, và ơn Người ban cho tôi đã không vô hiệu ; trái lại, tôi đã làm việc nhiều hơn tất cả những vị khác, nhưng không phải tôi, mà là ơn Thiên Chúa cùng với tôi.
11 Tóm lại, dù tôi hay các vị khác rao giảng, thì chúng tôi đều rao giảng như thế, và anh em đã tin như vậy.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá. Ha-lê-lui-a.
Các ông bỏ hết mọi sự mà theo Đức Giê-su.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
1 Khi ấy, Đức Giê-su đang đứng ở bờ hồ Ghen-nê-xa-rét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa. 2 Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. 3 Đức Giê-su xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Si-môn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông.
4 Giảng xong, Người bảo ông Si-môn : “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá.” 5 Ông Si-môn đáp : “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” 6 Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. 7 Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.
8 Thấy vậy, ông Si-môn Phê-rô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói : “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi !” 9 Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Si-môn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. 10 Cả hai người con ông Dê-bê-đê, là Gia-cô-bê và Gio-an, bạn chài với ông Si-môn, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Si-môn : “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.” 11 Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.
Suy Niệm
Simon là một giáo dân, có gia đình, có nghề nghiệp.
Cuộc đời ông tưởng như chẳng thể nào đổi thay.
Vậy mà ông ngư phủ bộc trực và ít học này
lại lọt vào cặp mắt của Ðức Giêsu.
Ngài đã từng đến nhà chữa bệnh cho bà mẹ vợ của ông.
Chắc ông cũng đã có lần nghe Ngài giảng
và thấy một số phép lạ Ngài làm.
Ðôi bên đã quen biết nhau qua nhiều mối liên hệ đời thường,
nên Ðức Giêsu rất tự nhiên xuống thuyền của Simon,
và từ thuyền, Ngài giảng cho đám đông lời Thiên Chúa.
Khi giảng xong, Ngài bảo ông thả lưới chỗ nưóc sâu.
Ðây thật là một thách đố lớn cho Simon.
Kinh nghiệm dân chài cho ông biết nếu đêm không có cá
thì đánh cá ban ngày cũng uổng công.
Vả lại ông và các bạn đã mệt nhoài sau một đêm vất vả.
Lưới đã được giặt và đem phơi…
Nhưng Simon còn có một kinh nghiệm khác,
kinh nghiệm về sức mạnh của Lời Ðức Giêsu.
Lời đầy uy quyền, lời đuổi được ma quỷ, lời chữa cho mẹ vợ ông.
Thế nên, giờ đây ông dám dựa vào lời Thầy mà thả lưới.
Mẻ cá sau đó là lời đáp của Thầy trước niềm tin của ông.
Ðiều mà ông đã vất vả tìm kiếm thì không gặp
Còn khi chẳng cố gắng mấy thì lại được dư tràn.
Tràn trề dư dật là dấu hiệu của bàn tay Thiên Chúa.
Qua mẻ cá kinh khủng, Ðức Giêsu tỏ mình cho ông.
Ngài cho ông gặp Ngài và gặp bản thân mình.
Chính lúc đó ông cảm được khoảng cách giữa mình với Chúa.
Ông thú nhận mình là tội nhân trước mặt Ðấng Thánh.
Nhưng khi ông muốn Ngài tránh xa ông,
thí Ngài lại đến gần ông để trao sứ mạng.
Ngài mở đời ông sang một trang mới:
“Từ nay, anh sẽ bắt sống người ta.”
Không phải bắt để làm chết như bắt cá,
nhưng bắt để đưa vào cuộc sống mới.
Simon đã trải qua một chuỗi kinh nghiệm với Ðức Giêsu:
kinh nghiệm quen biết, kinh nghiệm bị thách đố trong niềm tin,
kinh nghiệm thấy Chúa tỏ mình mình chói lòa qua mẻ cá lạ,
kinh nghiệm được gọi và kinh nghiệm đáp trả.
Kinh nghiệm trước dẫn đến kinh nghiệm sau.
Gặp Ðức Giêsu là bước vào một cuộc đối thoại.
Chỉ cần đứt một mắt xích là tương quan đổ vỡ.
Simon cứ lớn dần lên sau mỗi bước của lòng tin.
Tin đòi vượt trên lối suy luận thông thường,
vượt trên kinh nghiệm, vượt trên mệt mỏi của xác thân.
Tin đòi tôi ra khơi buông lưới thêm một lần nữa.
Tin đòi tôi bỏ lại tất cả để theo Chúa.
Bỏ tất cả là đặt tất cả dưới Chúa
và sử dụng tất cả trong Ngài.
Hôm nay, Ðức Giêsu vẫn cần các giáo dân cộng tác.
Tôi có dám bước vào chuỗi kinh nghiệm như Simon không?
Ý cầu Nguyện
Lạy Chúa,
chúng con không hiểu tại sao Chúa chọn Simon,
một người đánh cá ít học và đã lập gia đình,
để làm vị Giáo Hoàng đầu tiên của Giáo Hội.
Chúa xây dựng Giáo Hội
trên một tảng đá mong manh,
để ai nấy ngất ngây trước quyền năng của Chúa.
Hôm nay Chúa cũng gọi chúng con
theo Chúa, sống cho Chúa,
đặt Chúa lên trên mọi sự:
gia đình, sự nghiệp, người yêu.
Chúng con chẳng thể nào từ chối
viện cớ mình kém đức kém tài.
Chúa đưa chúng con đi xa hơn,
đến những nơi bất ngờ,
vì Chúa cần chúng con ở đó.
Xin cho chúng con một chút liều lĩnh của Simon,
bỏ mái nhà êm ấm để lên đường,
hạnh phúc vì biết mình đang đi sau Chúa. Amen.