Ôi lạy Chúa, nếu như Ngài chấp tội,
nào có ai đứng vững được chẳng ?
Nhưng Chúa vẫn rộng lòng tha thứ,
lạy Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en.
Đức Chúa sẽ đãi một bữa tiệc và sẽ lau khô dòng lệ trên khuôn mặt mọi người.
Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.
6Ngày ấy, trên núi này,
Đức Chúa các đạo binh sẽ đãi muôn dân một bữa tiệc :
tiệc thịt béo, tiệc rượu ngon,
thịt béo ngậy, rượu ngon tinh chế.
7Trên núi này, Người sẽ xé bỏ chiếc khăn che phủ mọi dân,
và tấm màn trùm lên muôn nước.
8Người sẽ vĩnh viễn tiêu diệt tử thần.
Đức Chúa là Chúa Thượng sẽ lau khô dòng lệ
trên khuôn mặt mọi người,
và trên toàn cõi đất, Người sẽ xoá sạch
nỗi ô nhục của dân Người. Đức Chúa phán như vậy.
9Ngày ấy, người ta sẽ nói : “Đây là Thiên Chúa chúng ta,
chúng ta từng trông đợi Người,
và đã được Người thương cứu độ.
Chính Người là Đức Chúa chúng ta từng đợi trông.
Nào ta cùng hoan hỷ vui mừng bởi được Người cứu độ.”
10aVì bàn tay Đức Chúa sẽ lại đặt trên núi này.
Đ.Này tôi được ở đền Người
những ngày tháng, những năm dài triền miên.
1Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.2Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ.
Người đưa tôi tới dòng nước trong lành3avà bổ sức cho tôi.
Đ.Này tôi được ở đền Người
những ngày tháng, những năm dài triền miên.
3bNgười dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính
vì danh dự của Người.4Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u
con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng.
Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm.
Đ.Này tôi được ở đền Người
những ngày tháng, những năm dài triền miên.
5Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc
ngay trước mặt quân thù.
Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm,
ly rượu con đầy tràn chan chứa.
Đ.Này tôi được ở đền Người
những ngày tháng, những năm dài triền miên.
6Lòng nhân hậu và tình thương Chúa
ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời,
và tôi được ở đền Người
những ngày tháng, những năm dài triền miên.
Đ.Này tôi được ở đền Người
những ngày tháng, những năm dài triền miên.
Với Đấng ban sức mạnh cho tôi, tôi chịu được hết.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Phi-líp-phê.
12 Thưa anh em, tôi sống thiếu thốn cũng được, mà sống dư dật cũng được. Trong mọi hoàn cảnh, no hay đói, dư dật hay túng bấn, tôi đã tập quen cả. 13 Với Đấng ban sức mạnh cho tôi, tôi chịu được hết. 14 Tuy nhiên, anh em đã chia sẻ với tôi, khi tôi gặp cơn quẫn bách, như thế là phải. 19 Thiên Chúa của tôi sẽ thoả mãn mọi nhu cầu của anh em một cách tuyệt vời, theo sự giàu sang của Người trong Đức Ki-tô Giê-su. 20 Xin tôn vinh Thiên Chúa là Cha chúng ta, đến muôn thuở muôn đời ! A-men.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Xin Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, soi trí mở lòng cho chúng ta thấy rõ, đâu là niềm hy vọng, mà ơn Người kêu gọi đem lại cho chúng ta. Ha-lê-lui-a.
Gặp ai, anh em cũng mời hết vào tiệc cưới.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
1 Khi ấy, Đức Giê-su dùng dụ ngôn mà nói với các thượng tế và kỳ mục trong dân rằng : 2 “Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình. 3 Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến. 4 Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ : ‘Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng : Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới !’ 5 Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi : kẻ thì đi thăm nông trại, người thì đi buôn, 6 còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà hành hạ và giết chết. 7 Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng. 8 Rồi nhà vua bảo đầy tớ : ‘Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng. 9 Vậy các ngươi đi ra các ngả đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới.’ 10 Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.
11 “Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới, 12 mới hỏi người ấy : ‘Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới ?’ Người ấy câm miệng không nói được gì. 13 Nhà vua liền bảo những người phục dịch : ‘Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng ! 14 Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít’.”
Kẻ giàu sang phải bần cùng khốn khổ,
còn ai tìm kiếm Chúa chẳng thiếu của gì.
Suy Niệm
Bài Tin Mừng tuần trước làm chúng ta sửng sốt
vì chẳng những các tá điền không nộp hoa lợi đúng thời,
lại còn bắt giết các đầy tớ và cả con trai của chủ vườn nho.
Bài Tin mừng hôm nay làm chúng ta kinh ngạc không kém.
Chẳng có gì vui bằng tiệc cưới,
hơn nữa lại là tiệc cưới được vua tổ chức cho hoàng tử.
Nhà vua hẳn đã chuẩn bị chu đáo cho biến cố lớn lao này.
Vua đã mời nhiều quan khách đến tham dự.
Hân hạnh biết bao cho những ai được nhà vua mời !
Họ có mong ngày ấy mau đến không?
Khi ngày ấy đến, nhà vua sai đầy tớ nhắc lại lời mời.
Nhưng các quan khách ngoan cố không muốn đến.
Một nhóm đầy tớ thứ hai được sai đi,
lặp lại lời mời của nhà vua, cho biết cỗ bàn đã sẵn sàng,
Nhưng các khách mời lại nhún vai bỏ đi,
vì họ đang bận tâm làm một việc khác.
Kẻ thì đi thăm nông trại, kẻ thì đi buôn.
Có kẻ lại túm lấy các đầy tớ của vua mà hành hạ rồi giết đi.
Chúng ta không hiểu tại sao
đi thăm nông trại hay đi buôn lại cần gấp đến thế,
và quan trọng hơn cả chuyện dự tiệc cưới của hoàng tử.
Tại sao các khách mời lại có thể bỏ qua một vinh dự như vậy?
Nhà vua và hoàng tử hẳn thấy mình bị coi thường,
khi việc tổ chức tiệc cưới hoàng gia bị thất bại.
Các vị khách không muốn chia sẻ niềm vui lớn của nhà vua.
Họ không đáp lại sự trân trọng mà nhà vua dành cho họ,
nên họ không xứng đáng được dự tiệc nữa.
Và những kẻ giết đầy tớ của vua sẽ bị trừng phạt đích đáng.
Tiệc cưới vui của hoàng tử hóa ra chuyện buồn, đầy chết chóc.
Nhưng nhà vua không muốn tiệc cưới bị thất bại.
Phải mời người khác đến dự thay cho các khách đã từ chối.
Và một lần nữa, các đầy tớ lại đi khắp các ngả đường để mời.
Gặp ai cũng mời, bất luận tốt xấu.
Các người được mời lần này không phải là những vị khách quý,
nhưng là những người tình cờ gặp ngoài đường.
Và họ đã mau mắn đáp lại ngay,
nên chẳng mấy chốc phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.
Thiên Chúa thích chia sẻ niềm vui với con người.
Ngài mời con người đến dự tiệc hiệp thông để được cứu độ.
Không phải chỉ mời một đôi lần, nhưng mãi mãi cho đến tận thế.
Trong dụ ngôn này, nhà vua tượng trưng cho Thiên Chúa,
Con của vua là Đức Giêsu,
đầy tớ là các ngôn sứ và môn đệ Ngài sai trước và sau phục sinh,
quan khách là dân Ítraen hay các nhà lãnh đạo Do-thái giáo.
Thiên Chúa mời dân Ngài đến dự tiệc cưới của Người Con,
nhưng họ đã đưa ra những lý do để từ chối.
Hôm nay, các kitô hữu vẫn được mời đến dự tiệc vui,
và chúng ta cũng có thể nại ra nhiều lý do để từ chối.
chuyện làm ăn, chuyện gia đình gấp gáp hơn chuyện ăn cưới.
Lời mời của Thiên Chúa bị coi nhẹ hơn bao mời mọc hàng ngày.
Món ăn trần gian hấp dẫn hơn món ăn do trời thiết đãi.
Các kitô hữu là những người từ mọi nẻo đường thế giới
đã chấp nhận lời mời, đã được vào tận phòng tiệc cưới.
Tiếc thay có người lại không mặc y phục lễ cưới cho đàng hoàng.
Y phục này là việc sống công chính theo Bài Giảng trên núi.
Chỉ mong chúng ta không chỉ được gọi, mà còn được chọn (Mt 22,14).
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
Lắm khi con thấy mình thiếu lịch sự với Chúa,
nhưng lại khá lịch sự với người đời.
Con thường sợ làm người khác buồn,
sợ mình cư xử thiếu tế nhị,
nhưng con ít nghĩ đến chuyện làm vui lòng Chúa.
Con thường làm những gì con thích,
dù biết Chúa không ưa.
Con hay bắt Chúa phải đợi con,
vì con thường đặt Chúa sau nhiều thụ tạo khác.
Xin cho con lịch sự hơn với Chúa,
niềm nở đón Chúa vào nhà như ông Da-kêu,
và chú tâm như chị Maria ngồi lắng nghe Lời Chúa.
Để nếu con không thể tiếp Chúa như một vị khách quý,
thì ước gì con biết đón Chúa như một người bạn thân.