Vua chúng ta là Đức Ki-tô ngự đến,
Người chính là Con Chiên sẽ đến,
như lời rao giảng của thánh Gio-an.
Ta sẽ làm nẩy sinh cho nhà Đa-vít một chồi non chính trực.
Bài trích sách ngôn sứ Giê-rê-mi-a.
5Này, sẽ tới những ngày – sấm ngôn của Đức Chúa –
Ta sẽ làm nẩy sinh cho nhà Đa-vít
một chồi non chính trực.
Vị vua lên ngôi trị vì sẽ là người khôn ngoan tài giỏi
trong xứ sở, vua sẽ thi hành điều chính trực công minh.
6Thời bấy giờ, Giu-đa sẽ được cứu thoát,
Ít-ra-en được sống yên hàn.
Danh hiệu người ta tặng vua ấy
sẽ là : “Đức Chúa, sự công chính của chúng ta.”
7 Vì thế, này đây sẽ tới những ngày -sấm ngôn của Đức Chúa- người ta không còn nói như sau nữa : “Nhân danh Đức Chúa hằng sống, Đấng đưa con cái Ít-ra-en lên khỏi đất Ai-cập !”, 8 nhưng sẽ nói : “Nhân danh Đức Chúa hằng sống, Đấng đã đưa dòng dõi nhà Ít-ra-en lên khỏi đất phương Bắc và khỏi mọi miền đất Người đã xua họ đến, để họ được cư ngụ trên đất của họ !”
Đ.Triều đại Người, đua nở hoa công lý
và thái bình thịnh trị đến muôn đời.
1Tâu Thượng Đế, xin ban quyền bính Ngài cho vị Tân Vương,
trao công lý Ngài vào tay Thái Tử,2để Tân Vương xét xử dân Ngài theo công lý,
và bênh vực quyền lợi kẻ nghèo hèn.
Đ.Triều đại Người, đua nở hoa công lý
và thái bình thịnh trị đến muôn đời.
12Người giải thoát bần dân kêu khổ
và kẻ khốn cùng không chỗ tựa nương,13chạnh lòng thương ai bé nhỏ khó nghèo.
Mạng sống dân nghèo, Người ra tay tế độ.
Đ.Triều đại Người, đua nở hoa công lý
và thái bình thịnh trị đến muôn đời.
18Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en,
chỉ có Ngài làm nên những công trình kỳ diệu.19Muôn muôn đời xin chúc tụng danh Chúa hiển vinh,
ước gì vinh quang Chúa chiếu toả khắp hoàn cầu !
Đ.Triều đại Người, đua nở hoa công lý
và thái bình thịnh trị đến muôn đời.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Chúa là thủ lãnh nhà Ít-ra-en, Ngài đã ban lề luật cho ông Mô-sê trên núi Xi-nai. Xin ngự đến mà ra tay cứu chuộc loài người. Ha-lê-lui-a.
Đức Giê-su sinh làm con bà Ma-ri-a. Bà đã thành hôn với ông Giu-se, con cháu vua Đa-vít.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
18 Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô : bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần. 19 Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo. 20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng : “Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. 21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.” 22 Tất cả sự việc này xảy ra là để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ : 23 Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là “Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta”. 24 Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy, và đón vợ về nhà.
Này đây Trinh Nữ sẽ thụ thai
và sinh hạ con trai.
Người ta sẽ gọi tên con trẻ
là Em-ma-nu-en,
nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.
Trong Tin Mừng Gioan, Đức Giêsu nhiều lần nói về mình:
“Tôi là Ánh sáng thế gian” (8,12; 9,5; 12,46).
Ngài là Ngôi Lời, là Ánh sáng thật đến trong thế gian này
để chiếu soi mọi người chẳng trừ ai (Ga 1,9).
Tiếc thay có những người đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng,
vì các việc họ làm thì dối trá và xấu xa (3,19-21).
Người ta né tránh ánh sáng vì sợ việc mình làm bị bại lộ.
Nhưng ai sống theo sự thật sẽ bị thu hút bởi ánh sáng của Đức Giêsu.
Ai theo Ngài sẽ không phải đi trong bóng tối, không sợ vấp ngã (11,10),
nhưng sẽ có ánh sáng đem lại sự sống (8,12).
Ai tin vào Ngài sẽ không sẽ không ở lại trong bóng tối (12,46),
nhưng sẽ trở nên con cái ánh sáng (12,36).
Gioan Tẩy giả là người được Thiên Chúa sai đến
để làm chứng cho Ánh sáng là Đức Giêsu (1,7-8).
Ông là nhịp cầu để mọi người nhờ ông mà tin vào Ánh sáng.
Gioan không phải là Ánh sáng, dù ông đến trước Đức Giêsu.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Ngài gọi ông là ngọn đèn cháy sáng (c.35).
Đức Giêsu còn nhắc lại chuyện người Do thái đã cử người đến gặp Gioan.
Và ông đã làm chứng cho sự thật (c.33 ; x. 1,19-28).
Sự thật là : Đức Giêsu, Đấng đến sau ông thì cao trọng hơn ông nhiều.
Ông chỉ là ngọn đèn, còn Đức Giêsu là Ánh sáng.
Đám đông đã nhờ ngọn đèn ấy mà đến với Ánh sáng.
Ngọn đèn của Gioan rực sáng giữa lúc dân Do-thái chờ mong,
và họ đã vui sướng kéo đến với Gioan để hưởng ánh sáng ấy.
Tiếc thay điều ấy chỉ kéo dài một thời gian, rồi tàn lụi.
Vì nhiều người không tin Đấng là Ánh sáng mà Gioan làm chứng.
Chúng ta đã gần đến ngày mừng Lễ Chúa Giáng Sinh.
Lễ Giáng Sinh là lễ mừng Ánh sáng đi vào thế gian tối tăm này.
Thế giới hôm nay đã được điện khí hóa, và sáng hơn xưa,
nhưng bóng tối của tội lỗi và sự chết vẫn còn đó.
Con người luôn có tự do để đón nhận hay từ khước ánh sáng.
Bóng tối sẽ bủa vây khi tôi đóng cửa lòng mình.
Thực sự mừng lễ Giáng sinh là dám mở ra trước Ánh sáng,
không dấu diếm tình trạng tăm tối, lạc hướng của mình,
nhìn nhận mình đã rời xa sự thật, sự thiện và sự sống.
Chỉ khi khiêm hạ nhận mình đang bị tối tăm đè bẹp,
ta mới đẩy lui được sự thống trị của bóng tối nơi ta.
Mừng Giáng Sinh bằng trang trí nhiều đèn màu, không đủ.
Chỉ mong tôi để Ánh sáng Chúa đi vào bóng tối đời mình,
biến tôi thành một ngọn đèn cháy sáng như Gioan
để đem lại niềm vui sống cho thế giới hôm nay.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa là Ánh sáng thân thương,
giữa những bủa vây của u sầu ảm đạm,
xin Chúa dẫn con đi.
Đêm thì tối, đường còn xa,
xin Chúa dẫn con đi,
xin giữ bước chân con.
Con đâu dám xin thấy tương lai xa xôi,
chỉ thấy một bước trước mặt cũng đủ rồi.
Chưa bao giờ con như bây giờ,
cũng chưa bao giờ con xin Chúa dẫn.
Con đã quen chọn và thấy con đường của mình.
Nhưng giờ đây,
xin Chúa dẫn con đi.