Thánh nữ Monica sinh năm 332 tại Tagaste (nay thuộc Algeria, Bắc Phi) trong một gia đình Kitô giáo đạo đức. Từ nhỏ, ngài đã được giáo dục trong đức tin và nổi bật với đời sống cầu nguyện, hiền dịu và kiên nhẫn.
Khi trưởng thành, Monica kết hôn với ông Patricius – một người ngoại giáo nóng tính và khó chịu, nhưng bà đã kiên trì sống đức tin, yêu thương và nhẫn nhịn. Nhờ gương sáng và lời cầu nguyện bền bỉ của bà, Patricius đã hoán cải, chịu phép rửa tội ít lâu trước khi qua đời.
Monica có ba người con, trong đó người con cả là Augustinô (sau này là Thánh Augustinô, Tiến sĩ Hội Thánh). Tuổi trẻ Augustinô phóng túng, sa vào lạc giáo Manikêô, khiến Monica vô cùng đau khổ. Tuy vậy, bà không bao giờ bỏ cuộc: vừa khuyên nhủ, vừa kiên trì cầu nguyện và chay tịnh cho con.
Có lần, Monica đến gặp một giám mục (sau này là Thánh Ambrosiô) để xin lời khuyên. Ngài an ủi bà bằng câu nói nổi tiếng:
“Không thể nào con của những giọt nước mắt ấy lại bị hư mất.”
Lời cầu nguyện và nước mắt của Monica đã được Thiên Chúa nhận lời. Năm 387, tại Milan, Augustinô được Thánh Ambrosiô rửa tội, trở thành Kitô hữu. Chỉ ít lâu sau, khi hai mẹ con đang trên đường trở về quê hương Phi Châu, Monica lâm bệnh và qua đời tại Ostia (gần Rôma), hưởng thọ khoảng 56 tuổi.
Trước khi nhắm mắt, Monica nói với con:
“Con ơi, mẹ chẳng còn ước mơ gì trần thế nữa. Điều duy nhất mẹ mong mỏi là thấy con trở lại với Đức Kitô. Nay Chúa đã ban cho mẹ, mẹ chỉ xin con nhớ đến mẹ nơi bàn tiệc Thánh Thể.”
Thánh nữ Monica được tôn kính là bổn mạng của các bà mẹ, các bậc phụ huynh Công giáo và những người vợ phải đau khổ vì gia đình.
Lễ kính Thánh nữ Monica: 27 tháng 8 (một ngày trước lễ kính Thánh Augustinô).