Ngài nhận xét: “Đấng đáng kính đã có một lựa chọn dứt khoát cho cuộc đời: Sống đức tin trong thời hiện đại của thế kỷ XX, cùng với mối quan hệ sâu sắc với Giáo hội, bao gồm việc đồng trách nhiệm và vâng lời”.
Theo Đức Thánh Cha, một cuộc sống thấm nhuần tinh thần lắng nghe và đón nhận Tin Mừng đã làm cho bà trở thành nhân chứng cho sự liên kết giữa những gì được nghe và những gì được sống. Armida đã sống cuộc đời như một sự tổng hòa giữa Lời và cuộc sống khiến đức tin của bà trở thành một trải nghiệm cụ thể.
Đức Thánh Cha đặc biệt nhấn mạnh đến hoạt động của Đấng đáng kính thúc đẩy vai trò mới của phụ nữ trong Giáo hội. Vào thời của bà, cuối thế kỷ XIX và nửa đầu thế kỷ XX, phần lớn phụ nữ chỉ có thể có hai lựa chọn: làm vợ và mẹ, hoặc cuộc sống tu trì. Armida chọn cách thứ ba: tông đồ giáo dân. Sống ơn gọi dâng hiến trong Tu hội các nữ tu truyền giáo Vương quyền Chúa Kitô, và hoạt động trong phong trào thanh nữ Công giáo tiến hành trong 40 năm, bà đã hình thành linh đạo phụng vụ bình dân.
Đức Thánh Cha cho rằng với hoạt động này, bà đã góp phần quyết định vào việc thúc đẩy phụ nữ trẻ Kitô giáo trong nửa đầu thế kỷ 20. Ngoài ra, những chuyến đi mà bà tự nhận là một “người du mục Chúa nhân lành”, là dịp để bà mời gọi phụ nữ tham gia với tư cách là công dân và là Kitô hữu.
Về hoạt động của bà trong lĩnh vực tri thức, cụ thể đồng sáng lập Đại học Công giáo với cha Agostino Gemelli, Đức Thánh Cha viết: “Bà đã góp phần đảm bảo rằng trau dồi kiến thức không có nguy cơ bị trừu tượng hoá, nhưng luôn được đánh giá trong thực tế, với trọng tâm là sự thật, công ích và bác ái”.
Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng, lối sống của bà chính là một con đường mới để nên thánh. Thực vậy, vào thời của bà, giáo dân dường như ở vị trí thứ hai trong Giáo hội. Tuy nhiên, bằng những hoạt động của mình, bà đã vượt qua định kiến này. Đây chính là đặc điểm để người tín hữu có thể cùng nhau gặp gỡ mọi người trong hoàn cảnh cụ thể của họ. ( CSR_1331_2022)