Thánh Piô X, Giáo hoàng (1835 – 1914)

Thánh Piô X, tên thật là Giuseppe Melchiorre Sarto, sinh ngày 2 tháng 6 năm 1835 tại Riese, miền Veneto, Ý, trong một gia đình nghèo nhưng đạo đức. Từ nhỏ, cậu Giuseppe đã nổi bật với lòng chăm chỉ học hành và đời sống đạo hạnh.

Năm 1858, ngài được thụ phong linh mục, phục vụ giáo dân với sự tận tụy và đơn sơ. Ngài lần lượt đảm nhận các vai trò: cha phó, cha sở, kinh sĩ, giám đốc chủng viện, giám mục giáo phận Mantova (1884), rồi thượng phụ Venezia (1893). Dù ở chức vụ nào, ngài vẫn giữ lối sống khiêm nhường và gần gũi với người nghèo.

Ngày 4 tháng 8 năm 1903, Hồng y Sarto được bầu làm giáo hoàng, lấy hiệu là Piô X. Khẩu hiệu của ngài là “Instaurare omnia in Christo” – “Canh tân mọi sự trong Đức Kitô”.

Triều đại giáo hoàng của Piô X nổi bật với nhiều cải cách quan trọng:

  • Cải tổ phụng vụ và khuyến khích rước lễ thường xuyên, đặc biệt mở rộng việc rước lễ lần đầu cho trẻ em sớm hơn (khoảng 7 tuổi).

  • Thúc đẩy việc học hỏi Kinh Thánh và thành lập Ủy ban Kinh Thánh Giáo hoàng.

  • Khởi xướng việc soạn Bộ Giáo luật đầu tiên (ban hành sau khi ngài qua đời).

  • Chống lại khuynh hướng “thuyết tân tiến” (Modernism) mà ngài coi là mối nguy cho đức tin Công giáo.

Ngài được biết đến như “Giáo hoàng Thánh Thể” vì lòng yêu mến sâu sắc đối với Bí tích Thánh Thể và nỗ lực giúp mọi tín hữu đến gần Chúa hơn qua việc rước lễ.

Thánh Piô X qua đời ngày 20 tháng 8 năm 1914, ngay khi Thế chiến I bùng nổ, được an táng tại Đền Thờ Thánh Phêrô. Đức Piô XII phong thánh cho ngài năm 1954.